Từ ngày mai, tôi sẽ không bao giờ mở miệng nhờ vả chồng làm bất cứ việc nhà nào nữa

Đinh Hương,
Chia sẻ

Người ta nói khi vợ muốn chồng làm việc nhà thì đừng ngại mở miệng nhờ giúp đỡ. Tôi thì lại có suy nghĩ hoàn toàn khác sau khi nhận ra một chuyện quá là phi lý này...

Hôm qua là một ngày vô cùng bình thường như bao ngày khác. Tôi thức dậy, tắm rửa và sửa soạn mọi thứ cho bữa sáng. Tôi sang phòng gọi bọn trẻ dậy rồi chuẩn bị cho chúng đến trường. Lúc này thì chồng tôi cũng đã dậy, làm vệ sinh cá nhân xong thì anh đưa chó đi dạo. Chúng tôi giục bọn trẻ lên xe, chở đến trường mẫu giáo rồi chia mỗi người mỗi ngả để đến công ty làm việc. Chiều đến, chúng tôi cùng nhau đón con rồi trở về nhà.

Từ ngày mai, tôi sẽ không bao giờ mở miệng nhờ vả chồng làm bất cứ việc nhà nào nữa - Ảnh 1.

Ngay khi vừa đặt chân đến cửa nhà, thằng con lớn của tôi đã ca điệp khúc “Chó con, chó con, chó con”, mè nheo mãi để được bố dẫn xuống tầng hầm chơi với những chú cún mới đẻ. Còn tôi với đứa con nhỏ ở lại trong phòng khách. Tôi cởi áo khoác và giày cất vào tủ, bế con vào phòng thay quần áo rồi quay trở ra dọn dẹp đống bày bừa trên bàn bếp. Dọn dẹp xong tôi và con bé ngồi chơi đồ chơi trong phòng khách.

Đó là lúc mọi thứ bực bội bắt đầu xảy ra. Khi chồng tôi và thằng con lớn từ dưới hầm quay lên nhà, anh cởi áo khoác và giày của thằng bé ra và để ngay trên bàn bếp nơi tôi vừa dọn dẹp. Anh chẳng nói tiếng nào đưa con vào phòng khách rồi vòng ra bếp để kiếm đồ ăn vặt, không phải cho các con, mà là cho chính anh. Tôi nhìn anh và nói: “Anh có thể giúp em một chút không, ít nhất là bỏ giày và áo khoác của con gọn vào trong tủ?”

Anh có thể giúp em không, có thể phụ em một chút không… Bỗng dưng tất cả cuộc sống của hai vợ chồng tôi vụt qua trước mắt như một cuốn phim. Không biết đã bao nhiêu lần rồi tôi phải nói với anh câu nói ấy.

Từ ngày mai, tôi sẽ không bao giờ mở miệng nhờ vả chồng làm bất cứ việc nhà nào nữa - Ảnh 2.

Anh có thể giúp em cất áo của con vào tủ không?

Anh có thể giúp em lấy chai sữa cho con không?

Anh có thể phụ em rửa bát được không?

Anh có thể giúp em đi bỏ rác không?

Anh phụ em một gấp đồ một chút được không?

Mọi thứ tự nhiên trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Những năm qua tôi đã sử dụng sai từ ngữ hết cả rồi. Chồng tôi đáng ra không phải là đang phụ giúp tôi. Anh ấy là một người trưởng thành, là người bạn đời của tôi. Và tôi đã nói với anh, to và dõng dạc rằng: “Thật sự thì, anh có thể làm việc đó không? Đây không phải là em nhờ vả anh giúp đỡ mà là việc anh cần phải làm!”. Anh không trả lời gì cả và quay đi dọn đồ.

Từ ngày mai, tôi sẽ không bao giờ mở miệng nhờ vả chồng làm bất cứ việc nhà nào nữa - Ảnh 3.

Cũng từ thời điểm đó, tôi quyết định rằng từ sau này tôi sẽ không bao giờ nhờ chồng làm bất cứ điều gì trong nhà nữa, trừ khi đó là việc thật sự anh ấy giúp đỡ tôi, như đuổi con gián kinh tởm ra khỏi phòng tắm chẳng hạn. Lý do của tôi là bởi vì:

Nó khiến cho anh ấy bị mất đi giá trị

Chồng tôi là một người trưởng thành, là một con người với đầy đủ chức năng. Anh ấy không thể bị xem như một người trợ lý của vợ, một người mà phải cần chỉ đạo hay hướng dẫn mới có thể trở nên có ích trong nhà. Anh ấy tự mình có thể làm được mọi thứ. Khi tôi cần anh làm một việc gì thì không phải là vì bản thân tôi mà là vì việc đó là điều cần thiết trong hoạt động duy trì cuộc sống gia đình chúng tôi.

Nó khiến cho tôi quá tải bởi những trách nhiệm nặng nề

Việc chăm sóc gia đình và nuôi dạy, chăm lo cho con cái không chỉ là việc của riêng tôi hay trách nhiệm mình tôi phải gánh vác. Việc dùng những câu nói hay từ ngữ kiểu nhờ vả, tôi đã tự áp đặt toàn bộ quyền “sở hữu” những trách nhiệm trong gia đình lên người mình. Có rất nhiều thứ tôi muốn sở hữu trong đời mình, như một ngôi nhà lớn, một chiếc xe hơi đắt tiền, một chiếc máy gấp quần áo tự động… Thế nhưng toàn bộ công việc nhà và chăm sóc con cái không phải thứ tôi muốn ôm trọn vào người. Tôi chỉ cần 50% là đủ.

Từ ngày mai, tôi sẽ không bao giờ mở miệng nhờ vả chồng làm bất cứ việc nhà nào nữa - Ảnh 4.

Nó dạy cho các con tôi một bài học không đúng đắn

Tôi không muốn con trai mình lớn lên với suy nghĩ sai lầm rằng việc nhấc chỗ ngồi bồn cầu lên mỗi khi đi vệ sinh là một “ân huệ” chúng làm cho vợ mình. Tôi không muốn con nghĩ rằng khi mang rác đi vứt hoặc quét nhà, giặt giũ.. thì sẽ được nhận những lời trầm trồ tán thưởng. Tôi muốn con phải có được một sự tự hào khi trở thành một người bạn đời đúng nghĩa khi cùng chia sẻ gánh vác trách nhiệm trong nhà với vợ mình.

Nó phủ nhận mối quan hệ vợ chồng của chúng tôi

Anh ấy là chồng, là người bạn đời cùng tôi đồng hành trên suốt chặng đường sau này. Anh ấy và tôi đều giống nhau nhưng dĩ nhiên cách xử lý mọi chuyện của chúng tôi sẽ không thể như nhau được. Điều quan trọng là chúng tôi sẽ cùng nhau đối mặt và giải quyết những thứ cần phải làm vì một mục tiêu chung và đó là hướng tới một gia đình hạnh phúc và êm ấm. Tôi không muốn mình phải sai khiến chồng như vậy. Tôi cũng không muốn anh ấy nghĩ rằng việc anh làm là để giúp đỡ tôi vì nó không phải như vậy.

Vì tất cả những lý do trên, lần tiếp theo khi tôi cần lấy đồ trong máy giặt hoặc rửa chén, tôi sẽ không nhờ anh giúp đỡ nữa mà sẽ yêu cầu thẳng thừng rằng: “Anh hãy làm việc đó đi nào!”

(Nguồn: Scarymommy)

Chia sẻ