Có đáng để yêu đơn phương cả đời?

,
Chia sẻ

Bạn mơ một đôi giày hàng hiệu nhưng bạn không đủ tiền sao không vừa lòng với đôi giày không hàng hiệu nhưng lại vừa chân?

Hôm vừa rồi tôi đọc một câu chuyện có tên "yêu trọn một đời", hình như của một tác giả Trung Quốc. Nội dung như sau: Có một cô gái trẻ thầm yêu hot boy của trường, cô rất bình thường nên anh không bao giờ để ý, anh trải qua biết bao mối tình với rất nhiều hot girl, anh thành công như mẹ cha mong đợi, anh hạnh phúc như người đời có thể muốn, còn cô vẫn mãi mang trong mình một tình yêu câm nín...

Rồi đến lúc cô cũng yêu và kết hôn với một người cũng bình thường như cô, rồi có con, rồi mua nhà, rồi cãi nhau, rồi hờn giận... Thế rồi, chàng sa cơ, các chân dài quanh chàng biến mất, chàng khổ đau, cô đơn, chán chường... Nàng xuất hiện trao tất cả vốn liếng cho chàng làm lại cuộc đời, mặc cho chồng nàng tiếng bấc, tiếng chì, chỉ cần thấy chàng rưng rưng cảm động là nàng mãn nguyện.

Rồi chàng thành công, chàng trả lại nàng vốn liếng kèm thêm rất nhiều lợi nhuận, nàng sung sướng vì chàng thành công, chồng nàng sung sướng vì của cải quay về, chàng sung sướng vì trên đời này còn người tốt thế. Nàng mời chàng ăn cơm, nấu những món chàng thích, chàng rất ngạc nhiên, không ngờ cô bạn không thân lắm mà lại biết rõ về mình thế...
 

Chàng lại kết hôn, với một chân dài, như dĩ nhiên vốn thế... Rồi nàng qua đời, yêu cầu chàng hãy hoả thiêu theo nàng rất nhiều lọ đựng ngôi sao may mắn nhưng không may rớt ra ngoài 2 ngôi sao mà chàng không để ý, rồi ai đó đưa cho chàng, chàng mang về và cũng bỏ quên. Một ngày kia đứa cháu nhỏ tình cờ mở ra yêu cầu chàng đọc, chàng phát hiện ra bí mật là nàng yêu mình đã bao năm, yêu đến tận lúc chết, yêu chung thuỷ, lặng thầm đến mức không muốn ai biết...

Đọc xong tôi buồn, lòng thấy rưng rưng... Thấy khó quên quá, tôi đọc biết bao thứ, mà cứ toàn quên, trong đầu đôi lúc chỉ nhớ được tiền điện, tiền nước, giá rau, giá thịt... thế mà chuyện này cứ ám ảnh không quên. Yêu lặng thầm, yêu đơn phương một ai đó. Bất kỳ ai cũng đã trải qua, may mắn thì một lần, không may thì cả chục lần luôn. Nhưng để đủ sức cho một mối tình đi suốt cuộc đời mình quả là hiếm thay. Yêu một người qua suốt tháng năm, qua bao biến cố cuộc đời, vĩ đại thay!

Người mẹ yêu con bằng tình yêu trong sáng, không vụ lợi, rất bao dung, đầy hy sinh, thế mà chỉ cần nó bảo mẹ bạn A kho cá ngon hơn mẹ, thế nào cũng ấm ức vài ngày, nó yêu một cô xinh hơn mình hồi trẻ thế nào cũng phải tìm được vài nốt ruồi nằm không đúng chỗ, nó dắt vợ đi xem phim ở nhà thế nào bà cũng đau bụng, đau đầu... Ô hô, thế mà với người dưng nàng có thể yêu quên mình đến thế! Nàng không đớn đau sao khi chàng luôn bên người khác? Nàng vẫn hạnh phúc sao khi chàng chẳng bao giờ biết đến nàng?

Có thể ai đó khâm phục nàng vì tình yêu quả cảm, bất thường nhưng tôi thì không. Tôi tin tình yêu, tôi biết tình yêu làm được nhiều điều kỳ diệu, tôi luôn phải yêu ai đó, luôn cần ai đó yêu tôi... Nhưng tôi sẽ không yêu người không bên tôi lúc tôi đau khổ, có thể chỉ nắm tay tôi, mắng tôi vài câu mà chẳng giúp được gì. Tôi cũng không yêu người không bao giờ biết đến con tim rỉ máu của tôi vì thấy người ta bên người khác. Tôi cũng không yêu người chỉ đáp lại ánh mắt nồng nàn của tôi bằng cái nhìn lạnh giá. Không ai trách con tim, con tim không có mắt, nhưng chắc chắn tôi có mắt, tôi sẽ dành tình yêu cho một chàng trai xứng đáng. Ai đó sẽ bảo tôi quá cứng nhắc, quá lí trí sao gọi là yêu! Phải thế chăng?

Vậy nếu nàng không thể mở lòng với bất kỳ ai khác, tại sao nàng lại kết hôn? Tại sao lại đón nhận tình yêu của một người khác? Để suốt đời luôn thấy chồng mình lố bịch khi nghĩ tới người khác? Người mà chưa một lần nắm tay nàng, chưa một lần chăm sóc khi nàng ốm, chưa một lần làm điều gì ngạc nhiên cho nàng chỉ mong nàng vui...

Và tôi- kẻ cứng nhắc, lí trí, rất ngạc nhiên người ta không cảm động hay nảy sinh tình yêu sau bao năm chung sống. Người ta không cảm động khi ốm có người mua thuốc cho mình, cằn nhằn khi mình làm việc quá sức, nấu cháo cho mình khi không muốn ăn cơm, dỗ dành khi mình khóc, một món quà nhỏ nhân một ngày vu vơ, ghen tuông khi mình cười thật xinh với anh hàng xóm, xúc động khi cùng nhau đón một đứa con chào đời, thở phào khi biết con chỉ ốm qua loa, rộn ràng khi con khoe điểm 10, rồi vô số những việc khác trong đời...

Kẻ cứng nhắc như tôi chắc chắn động lòng. Tôi sẽ xúc động khi nhận về mình tình yêu thương và tôi cũng xúc động mà yêu thương lại. Vẫn biết nhiều người ban đầu đến với nhau vì dòng đời xô đẩy, hoặc vì dòng người đẩy nếu tắc đường hoặc đi xe bus nhưng yêu thương sẽ làm nên thương yêu.

Tình yêu là gồm tất cả, trong đó cả những quan tâm chăm sóc. Có thể người ta quan tâm tới bạn vì lòng tốt mà không yêu, nhưng không thể yêu mà không có sự quan tâm. Vì thế cô gái thật lạ thường, không hiểu cô lấy gì làm chất liệu tình yêu cho cuộc đời mình khi cả đời không có cơ hội kiểm nghiệm tình yêu. cô vĩ đại hơn những gì tôi nghĩ được.

Tôi biết ai đó sẽ tin và ngưỡng mộ tình yêu này, nhưng tôi thì tuyệt đối không. Tôi tin tình cảm con người, tôi vui khi 2 nhân vật chàng và nàng tốt với nhau, nhưng tôi xót xa khi chết nàng vẫn yêu chàng, yêu trọn một đời. Tôi buồn cho nàng không thể mở lòng mà yêu chồng, người đi bên nàng suốt cuộc đời, người chia sẻ buồn vui trong cuộc sống thật của nàng.

Tôi thương cho nàng không thể sinh ra những đứa con đúng nghĩa là kết quả của tình yêu vợ chồng, đứa trẻ sẽ hụt hẫng biết bao khi biết mình không phải là thứ mẹ kỳ vọng. Tôi thương cho nàng vì nếu bạn yêu một lần chân thành, bạn có thể yêu thêm lần nữa. Bạn mơ một đôi giày hàng hiệu nhưng bạn không đủ tiền sao không vừa lòng với đôi giày không hàng hiệu nhưng lại vừa chân?

Còn chàng, biết sự thật không hiểu chàng có vui không? Vui không khi vô tình đến thế với một tình yêu nồng nàn đến thế? Vui không khi vì chàng mà nàng cả cuộc đời đồng sàng dị mộng với chồng? Hay day dứt vì có biết chàng cũng chẳng yêu nàng, con tim có lí lẽ của nó... Hay là tự mãn như trẻ con vì mình là hot boy và nàng đâu phải là duy nhất...

Tôi tiếc thương cho chồng nàng sống trọn trái tim cho một trái tim không đập vì mình. Và ê chề thay khi vợ chàng sống cùng chàng mà luôn mơ về bờ vai khác. Yêu thương không nảy sinh thương yêu như công thức. Tôi khinh bỉ những kẻ sống với một người mà yêu thương trao về nơi khác, yêu đến thế sao không dũng cảm sống trọn tình với tình yêu mù loà đó, sao lại lợi dụng tình cảm của người khác làm bình phong? Không những con tim mù loà mà mắt nàng cũng mù loà, không thể xúc động bởi tình yêu của người khác...

Phải, tôi cứng nhắc, lí trí, nhưng tôi biết yêu và thương những người quanh mình, tôi biết xúc động khi được quan tâm, tôi sống không dối trá, tôi sống bằng trái tim... Anh yêu ơi, em tin tình yêu, tình yêu là có thật, như anh ngồi kia, mà lát nữa thôi anh lại càu nhàu sao tháng này em xài nhiều tiền thế!
 
Theo Vnexpress
Chia sẻ