Bí mật của riêng anh
Nhìn vợ nô đùa bên đứa con gái bé bỏng, lòng anh cuộn lên một nỗi xót xa. Nếu vợ anh biết được ở nơi nào đó, anh có một đứa con với người đàn bà khác, thì sao đây?!
Anh tần ngần ngồi trước cửa sổ bàn làm việc, rít những hơi thuốc dài, thi thoảng phả ra những làn khói đặc quánh vào không gian vô định. Tư cách một người chồng trong anh đang xỉ vả anh thậm tệ. Vợ anh là người phụ nữ đoan trang và thánh thiện, vậy mà chỉ hai tháng đi công tác anh lại nỡ mang đến cho cuộc hôn nhân này một bí mật đủ để làm vỡ tan gia đình.
Những ngày cuối cùng của chuyến công tác đó, anh nhận được một lời đề nghị. Hiền xin anh một đứa con. Anh như người bị đặt vào một ngã ba mà chẳng biết mình nên chọn hướng nào. Nếu anh đồng ý, anh sẽ có lỗi với người vợ mà anh yêu thương. Cô ấy sẽ phải chấp nhận chuyện này như thế nào khi mà chỉ trong hai tháng xa nhau, chồng cô đã để lại một mầm sống nơi người phụ nữ khác.
Trái tim người đàn bà dù bao dung đến mấy cũng khó mà chịu đựng nổi. Nhưng nếu anh từ chối, anh lại thấy mình tàn nhẫn với khát khao và bản năng muốn được làm mẹ của người con gái đã chịu nhiều bất hạnh. Cô ấy cần một đứa con để làm niềm an ủi. Cô có lỗi gì khi muốn được làm mẹ? Anh trằn trọc, sau năm đêm mất ngủ, anh quyết định giúp Hiền.
Đêm đó anh uống thật say. Anh muốn mình không phải là một con người tỉnh táo khi phải làm cái công việc mà anh không biết phải nhìn nhận thế nào. Đó là một cuộc ái ân không có cái hoan lạc của thể xác, nó chỉ có tình thương và sự cứu rỗi cho cuộc đời của Hiền. Tất cả chỉ để tạo ra một niềm hạnh phúc thiêng liêng là được làm mẹ.
Anh trở về bên vợ, bên tổ ấm lúc nào cũng rộn vang tiếng cười. Có đôi lúc anh chạnh lòng nghĩ về một lần gặp gỡ nào đó như buổi chiều nay chẳng hạn. Anh ngắm nhìn vợ nô đùa bên con gái, anh rầu rĩ, ánh mắt van lơn nhìn vợ: “Hãy để bí mật đó là của riêng anh em nhé vì anh muốn được yêu em nhiều hơn!”.