BÀI GỐC Tôi nên cư xử thế nào với "người thứ ba"?

Tôi nên cư xử thế nào với "người thứ ba"?

(aFamily)- Tôi phải cư xử sao với người thứ ba của chồng? Đến mắng phủ đầu hay là nhẹ nhàng khuyên bảo?...

69 Chia sẻ

Rất yêu chồng, nhưng tôi đã chủ động... ngoại tình

,
Chia sẻ

(aFamily)- Tôi rất yêu chồng mình. Nhưng tôi vẫn nhớ anh ta nhiều lắm, nếu anh ta gọi có lẽ tôi vẫn sẽ đến, tôi phải làm sao đây?

Tôi là người phụ nữ khá thành đạt trong công việc cũng như trong cuộc sống gia đình.   

30 tuổi, tôi đã có 2 đứa con đủ nếp đủ tẻ xinh xắn, người chồng tuy không đẹp trai nhưng khoẻ mạnh, thông minh, biết kiếm tiền và đặc biệt yêu tôi vô cùng. Có được sự nghiệp như ngày hôm nay tôi phải biết ơn chồng mình vì anh đã dạy bảo cũng như tạo mọi điều kiện cho tôi phát triển. Tôi yêu gia đình và mãn nguyện nó, tôi luôn tự hào về mình nếu như.

Phải nói tôi là người phụ nữ đẹp, tôi làm kinh doanh lên cũng khá khéo léo tự tin. Công việc tôi phải giao tiếp nhiều nhưng tôi luôn giữ mình vì tôi rất ghét chuyện ngoai tình và tôi yêu chồng, tôi luôn biết những đối tác kia có thể hâm mộ tôi lúc này nhưng nếu tôi sa ngã chỉ tôi là bị tổn thương thôi.

Vậy mà tôi đã ngã, ngã tự nguyện và bây giờ trong lòng bị tổn thương sâu sắc. Chắc mọi người sẽ mắng tôi sướng quá hoá rồ hoặc lẳng lơ vô liêm sỉ, tôi xin nhận hết, tôi đáng bị như vậy.

Lần đầu gặp anh ta tôi đã biết mình thích anh ta, cũng không đẹp trai, không giàu có nói chung không có gì nổi bật, anh ta đã có 2 đời vợ. Khi biết mình có tình cảm với anh ta tôi đã cố chạy chốn, không nhắn tin, không liên lạc vì trước đây thỉnh thoảng chúng tôi hay nhắn tin hỏi thăm nhau. Mà tôi mới gặp anh ta được có hai lần chứ, vậy mà không hiểu sao tôi thấy nhớ anh ta điên cuông, tôi không thể làm đươc việc gì cả.

Thế rồi khi anh ta nhắn tin thì mọi thứ trong tôi vỡ oà tôi thú nhận với anh ta tôi nhớ anh ta, chắc anh ta cũng ngạc nhiên nhưng anh ta cũng nói nhớ tôi thế thì còn gì bằng nữa khi tình cảm được đáp lại. Nhưng chúng tôi biết không lên làm việc đó vì cả 2 cùng có gia đình và rất không muốn đánh đổi.

Anh đã chủ động ít liên lạc với tôi, anh nói anh đã đổ vỡ một lần anh hiểu cảm giác đấy nó rất khủng khiếp anh ta lo cho tôi, cho gia đình tôi. Cám ơn anh, tôi không dám trách anh.

Nhưng tôi là một con đàn bà khốn nạn, cái gì mà không đạt được tôi càng ham, tôi điên cuồng nhắn tin cho anh ta nói tôi nhớ anh ta nhiều lắm, cuối cùng anh ta cũng đến với tôi.

Chúng tôi đã có ngày cuối tuần ở ngoại ô vui vẻ, nhưng khi về rồi tôi đá thấy mình ngu ngốc. Anh ta chỉ lịch sự trả lời tin nhắn của tôi, và tôi hiểu mình đã quá sai lầm nhưng tôi vẫn rất biết ơn anh ta vì nhờ anh ta tôi có bài học cay đắng này.

Tôi là người tự tin, đôi khi tự kiêu, và tôi luôn cho rằng mình không bao giờ phản bội chồng vì tôi rất yêu chồng mình. Nhưng tôi vẫn nhớ anh ta nhiều lắm, nếu anh ta gọi có lẽ tôi vẫn sẽ đến, tôi phải làm sao đây. Tôi không còn chút liêm sỉ nào rồi.

Chia sẻ