BÀI GỐC Tôi cứ ngỡ mẹ chồng ghét bỏ mình, nhưng không ngờ bà làm thế là có lý do khác

Tôi cứ ngỡ mẹ chồng ghét bỏ mình, nhưng không ngờ bà làm thế là có lý do khác

Suốt gần 9 tháng mang bầu mẹ chồng chẳng bao giờ gọi điện hỏi thăm con dâu, cháu nội thế nào. Nhiều lúc tôi thấy vô cùng tủi thân và lo lắng cho chuỗi ngày ở cữ sắp tới.

3 Chia sẻ

Sau câu nói của mẹ chồng thì tôi không hiểu mẹ đối xử tốt với mình thật hay chỉ để che mắt thiên hạ

T.G,
Chia sẻ

Chồng tôi thấy vậy, ra ám hiệu để mẹ chồng hiểu ý nhưng bà lại nói thêm: “Mẹ nói sai à? Muốn được quan tâm, muốn tân hôn như người ta thì phải biết giữ gìn. Đằng này chửa ễnh ra còn đòi hỏi nhiều”.

Thực ra mà nói, ở thời nay, việc nam nữ yêu nhau, sống chung, thậm chí có bầu rồi mới cưới cũng chẳng có gì ghê gớm. Hơn nữa, tôi và chồng vốn là bạn từ thời trung học, trước khi đi đến yêu đương thì đã có nhiều năm thân thiết.

Tôi biết chồng yêu mình và hai gia đình cũng chẳng chê bai hay không đồng ý gì. Ấy vậy mà, chúng tôi kết hôn chẳng được vui vẻ gì, nguyên nhân vì tôi mang bầu trước. Thêm nữa, bố mẹ tôi vốn là nhà giáo nên lúc nào cũng đề cao trinh tiết của người phụ nữ, việc tôi thông báo bầu bí rồi kết hôn như một cú sốc lớn, giáng vào nề nếp, gia phong của gia đình.

Bố mẹ tôi cũng không lên tiếng cấm đoán, nhưng các cụ buồn, thất vọng vì tôi ra mặt, nên chẳng muốn tổ chức cưới xin rềnh rang, long trọng cho tôi. Biết được tình thế như vậy nên chồng và mẹ chồng luôn ở cạnh, thuyết phục bố mẹ và an ủi tôi.

Dù bầu trước 3 tháng mới kết hôn nhưng lúc nào mẹ chồng cũng tỏ ra quan tâm, hỏi han, trân trọng tôi hết mực. Dù ai có nói, có hỏi về chuyện bầu bí của tôi, mẹ chồng đều gạt đi “Có bầu trước là phúc đấy bác ạ. Em chỉ mong càng sớm bế cháu càng tốt”, thậm chí “Nhà em mừng quá, được cả con dâu cả cháu”… khiến tôi cũng bớt phần ngượng ngùng.

Sau câu nói của mẹ chồng thì tôi không hiểu mẹ đối xử tốt với mình thật hay chỉ để che mắt thiên hạ - Ảnh 1.

Trước hôn lễ, mẹ chồng luôn ở cạnh, thuyết phục bố mẹ và an ủi tôi. (Ảnh minh họa)

Đám cưới của chúng tôi được nhà chồng tổ chức trang trọng, khiến tôi mát mặt với bạn bè, đồng nghiệp. Bố mẹ tôi cũng đỡ phiền muộn, còn luôn nói “Phúc nhà tôi lớn, phải nhà chồng khác họ coi thường, khinh miệt thì biết chui vào đâu”. Thực sự tôi biết ơn và hạnh phúc vì cách đối xử của mẹ chồng nhiều lắm.

Nhưng sau hôm tổ chức hôn lễ, một câu nói của mẹ khiến mọi cảm xúc trong lòng tôi hỗn loạn. Tôi không hiểu, những gì mẹ đối xử với mình có phải là thật không hay chỉ là sự khéo léo, che mắt thiên hạ.

Hôm đó, tổ chức hôn lễ ở khách sạn xong, đợi khách khứa về hết. Tôi cùng mọi người nhà chồng thu dọn mọi thứ rồi về nhà khi đã tối muộn. Nhưng chồng thì mải mê chúc tụng, rồi còn đi tăng hai, tăng ba để chia tay độc thân với mấy người bạn. 12 giờ đêm anh vẫn chưa về, mẹ chồng cũng an ủi nói tôi ngủ trước kẻo mệt và gọi điện tìm anh.

Đến 3 giờ sáng chồng mới về nhà, say mèm chẳng biết trời đất gì. Đêm tân hôn của tôi trôi qua đầy ấm ức, tủi thân. Sáng hôm sau, chồng có xin lỗi, nhưng tôi vẫn giận chẳng buồn nói chuyện.

Mẹ chồng thấy chúng tôi không vui vẻ với nhau, hỏi chồng thì anh nói tôi giận vì đêm tân hôn mà anh say mèm, chẳng biết trời đất gì. Tưởng mọi chuyện trôi qua như thế, nhưng đến buổi chiều mời gia đình tôi sang dùng cơm lại mặt.

Khi đông đủ mọi người mẹ chồng nói: "Ông bà xem, hai vợ chồng nó mới cưới mà giận nhau rồi đấy. Tôi thấy nực cười, đẻ đến nơi rồi còn đòi tân với hôn cái nỗi gì. Thế mà cái G nó đang giận chồng vì đêm tân hôn say không màng đến vợ. Đúng là trẻ con ông bà nhỉ?".

Sau câu nói của mẹ chồng thì tôi không hiểu mẹ đối xử tốt với mình thật hay chỉ để che mắt thiên hạ - Ảnh 2.

Cảm xúc trong tôi hỗn loạn, tôi thấy sợ và ngượng ngùng khi phải hằng ngày đối mặt với sự quan tâm, hỏi han của mẹ chồng quá. (Ảnh minh họa)

Câu nói tưởng chừng như vô tình của mẹ chồng khiến tất thảy mọi người đều bất ngờ. Bố mẹ và họ hàng bên nhà tôi vừa xấu hổ, vừa ngượng ngùng chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa.

Chồng tôi thấy vậy, ra ám hiệu để mẹ chồng hiểu ý nhưng bà lại nói thêm “Mẹ nói sai à? Muốn được quan tâm, muốn tân hôn như người ta thì phải biết giữ gìn. Đằng này chửa ễnh ra còn đòi hỏi nhiều”.

Câu nói của mẹ chồng khiến tôi thấy xấu hổ, bố mẹ tôi cũng mất mặt. Dẫu cho sự thực đúng là như vậy, nhưng mẹ chồng đã chấp nhận tôi sao còn nhắc chuyện ấy trước mặt bố mẹ tôi nặng nề đến vậy? Sau hôm đó, bố mẹ tôi buồn ra mặt, tôi và chồng đã xin lỗi nhưng các cụ chỉ thở dài nói “Con dại cái mang chứ biết sao bây giờ”.

Chồng cũng an ủi nói tôi đừng nghĩ, mẹ chồng nói chứ không có gì ác ý. Tôi cũng nói không nghĩ gì, nhưng thực ra trong lòng băn khoăn nhiều lắm. Không hiểu mẹ chồng có chấp nhận tôi như những gì bà thể hiện, hay những câu nói tưởng như vô tình kia mới là cảm xúc thật mà mẹ dành cho tôi? Tôi nên làm gì đây mọi người, cảm xúc trong tôi hỗn loạn, tôi thấy sợ và ngượng ngùng khi phải hằng ngày đối mặt với sự quan tâm, hỏi han của mẹ chồng quá.

Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: tamsu@afamily.vn. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.

Chia sẻ