BÀI GỐC Ngày về ra mắt gia đình bạn trai mà lòng mình ngổn ngang vì những lời mẹ anh nói

Ngày về ra mắt gia đình bạn trai mà lòng mình ngổn ngang vì những lời mẹ anh nói

Khi 2 người trở ra, mình đã xin phép bác ra về vì công ty có việc đột xuất. Người yêu mình luống cuống định chở mình về thì đã bị mẹ anh túm tay giữ lại.

4 Chia sẻ

Không chịu nổi cảnh “nước trong nước đục” thế này, mình có nên nói tất cả với anh ấy không?

Giấu tên,
Chia sẻ

Mình đã buông xuôi, vô trách nhiệm để mặc mình và người mình yêu tự chịu đựng đau đớn như thế.

Chào các bạn,

Mình muốn được chia sẻ cùng các bạn câu chuyện của mình, mong nhận được một lời khuyên từ các bạn.

Cách đây hơn một năm, mình có gặp một anh chàng người Anh đi du lịch Việt Nam tại một quán bar nơi mình làm việc. Dù thời điểm đó anh chỉ ở đấy có 1 tuần, nhưng mình và ảnh đã nảy sinh tình cảm với nhau chỉ sau 3 ngày gặp nhau. Mình tin chắc đó là tình yêu thực sự vì người mình nôn nao và dường như có luồng điện chạy khắp cơ thể mình khi mình tiếp xúc với anh ấy. Thế nhưng mình lại trốn tránh không lại gần anh ấy quá nhiều vì vào thời điểm đó mình còn đang mải miết đi tìm niềm đam mê nghề nghiệp.

Sau khi suy nghĩ, mình đã bỏ công việc ban ngày là một biên tập viên sách để vào quán bar làm, một phần vì muốn học tiếng Anh, một phần cũng vì thích công việc này.

Khi gặp anh ấy, mình vô cùng mặc cảm về bản thân nên che giấu mọi cảm xúc, nhưng mình biết mình không giấu được anh. Anh đến quán bar tìm mình suốt 7 ngày đó và tụi mình đi Vũng Tàu chơi với nhau cùng các nhân viên khác của quán.

Ngày cuối cùng ở Việt Nam, anh đã ôm mình nhưng mình chỉ lặng thinh để tuột mất anh mà không một lời níu kéo - Ảnh 1.

Vào ngày cuối anh ở quán, anh đã mở 1 bài hát tỏ tình đến mình. (Ảnh minh họa)

Qua tiếp xúc, mình càng thấy anh là một người rất tốt, tử tế với mọi người xung quanh và có những điểm hợp với mình. Vào ngày cuối anh ở quán, anh đã mở 1 bài hát tỏ tình đến mình. Thế mà mình vì e ngại mà làm lơ nó và né không lại gần anh. Đến cuối giờ, anh mời mình uống nước, nhưng mình lại cầm ly nước uống cạn sạch, nó giống như một kiểu hành động đuổi anh ấy ra đi.

Mình đã chạy trốn và đánh lừa mọi cảm xúc của mình một cách ngu ngốc như thế. Và thế là anh ấy đứng dậy, chào tất cả mọi người trong quán. Khi đến gần chào mình, anh ôm và không nói một câu gì, còn mình thì đứng lặng thinh để tuột qua giây phút ấy mà không biết níu kéo anh lại. Rồi anh ra đi.

Mình đã buông xuôi, vô trách nhiệm để mặc mình và người mình yêu tự chịu đựng đau đớn như thế. Rồi 3 tháng sau, cảm thấy vô cùng day dứt, mình tìm cách liên lạc và nói tình cảm của mình cho anh biết. Thế nhưng anh lặng im không một lời hồi đáp dù mình nhắn rất nhiều tin. Anh hẳn đã rất giận mình.

Mình cảm thấy vô cùng suy sụp thời gian đó, nhưng rồi sau đó cũng cố gắng đứng dậy và làm lại cuộc sống, và đưa công việc ổn định trở lại quỹ đạo của nó. Suốt thời gian đó, mình liên tục theo dõi facebook anh nhưng vì không add friend nên mình không xem được bất kỳ điều gì mới về cuộc sống của anh. Nhưng lòng mình luôn nhớ tới anh.

Ngày cuối cùng ở Việt Nam, anh đã ôm mình nhưng mình chỉ lặng thinh để tuột mất anh mà không một lời níu kéo - Ảnh 2.

Mình đã chạy trốn và đánh lừa mọi cảm xúc của mình một cách ngu ngốc như thế. (Ảnh minh họa)

Rồi vào tháng 11 vừa rồi, đúng thời điểm mình và anh gặp nhau 1 năm trước, anh đăng một hình ảnh đại diện của mình với 1 người bạn nam ở quán bar. Thế là mình chủ động nhắn tin liên lạc với anh. 2 người vài ngày nhắn tin 1 lần, nhưng nội dung chỉ xoay quanh hỏi han làm việc, học tập là chính. Và nói chuyện rất ít.

Mình không biết tình cảm của anh ra sao, nhưng lòng mình rất vui mỗi lần nói chuyện với anh, và mình lại mơ về giấc mơ xa xôi trước kia. Một ngày, mình nói nhớ anh và nói ra lý do vì sao hồi ấy mình từ chối anh. Anh nghĩ mình đang đùa cho đến khi giọng điệu của mình thực sự nghiêm túc, rồi khi nghe lý do của mình thì anh nói sẽ về Việt Nam thăm mình để hiểu rõ hơn về mình. Thế nhưng mình không thấy anh ấy biểu lộ chút cảm xúc nào. Trong thâm tâm mình cảm thấy anh ấy vẫn yêu mình, nhưng mình thực sự không biết anh ấy nghĩ gì.

Sau tin nhắn ấy, dường như anh ấy chẳng thể hiện gì là muốn tìm hiểu mình cả. Mình luôn là người chủ động nhắn tin trước. Mọi thứ đang dần nhạt nhẽo. Liệu mình có nên nói toàn bộ tình cảm, suy nghĩ của mình ra để hai người cùng hiểu lòng nhau, rồi dứt khoát một lần không? Chỉ vì mình thấy không biết mình có xứng đáng với anh ấy hay không? Vì quá khứ của mình. Nhưng mình thực sự không chịu nổi cảnh nước trong nước đục thế này nữa. Mong các bạn cho mình lời khuyên.

Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: tamsu@afamily.vn. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.

Chia sẻ