Hà Nội và những cốc cafe không bao giờ cũ

Nam Chấy,
Chia sẻ

Dù có hàng chục loại cafe mới xuất hiện thì những cốc cafe cũ gói gọn trong "nâu và đen" vẫn luôn có chỗ đứng không thể thay thế trong lòng người Hà Nội.

Người Hà Nội cũ vẫn truyền kỳ nhau nghe về câu chuyện chàng trai Nguyễn Văn Lâm năm xưa một mình đẩy xe bán cafe dạo cho giới công sở tại vườn hoa Chí Linh (vườn hoa Lý Thái Tổ ngày nay). Chắc chắn ông không phải là người đầu tiên bán cafe tại Hà Nội, nhưng khi nói về cafe cũ, người ta luôn nhắc đến "truyền kỳ" này. Vậy cafe xuất xứ từ đâu?


Một cốc cafe rất đậm chất Hà Nội, đơn giản từ hình thức đến nội dung.

Người Hà Nội uống cafe từ thời Pháp thuộc. Bắt đầu từ đâu, từ ai thì cũng chưa rõ khi có quá nhiều giả thuyết, dẫn chứng trái chiều bao năm qua. Chỉ biết rằng khi người Pháp quy hoạch những khu kiến trúc Pháp đầu tiên, họ đã mang theo thứ thức uống "Tây dương" mới mẻ này du nhập vào Hà Nội, theo những bước chân quanh Bờ Hồ Hoàn Kiếm. 

Mở đầu là vậy. Để rồi ngày nay dù bạt ngàn những thương hiệu trong nước, quốc tế, những phố cafe, những chuỗi cafe hay chuyển đổi thời đại thành take away đi chăng nữa... nhắc cafe Hà Nội, người ta vẫn nhớ đến những cái tên... Lâm, Năng, Nhân, Nhĩ, Dĩ, Giảng, Nuôi... - những thương hiệu cafe phố cổ vài ba chục năm tuổi, luôn là những nỗi nhớ không gọi tên nổi của những người Hà Nội cũ. 


Cafe cùng không gian góc phố, ngã 3 - ngã 4, luôn là câu chuyện về văn hóa thưởng thức rất đặc trưng của người Hà Nội, một thứ "thương hiệu" không lẫn vào đâu.

Lâm là hiện thân lịch sử cafe Hà Nội rồi. Nhĩ thì quá tuyệt, ngồi cả buổi giọt bám thành cốc, mãi chả chịu rơi xuống đáy vì quá đặc. Giảng cùng với nhánh Đinh: cafe trứng. Nhân độc bá Hàng Hành... Mỗi quán một chất riêng, từ cafe đến chỗ ngồi. Người mê Đinh say cái ban công nhìn ra Hồ Gươm, nhung nhớ những bức vách ngả màu khói. Người yêu Năng đi xa là nhớ mùi cafe thơm đặc trưng, càng uống càng ngấm. Và cả những chiếc ghế nhựa cũ, những chiếc ghế đẩu con con để khách ngồi ken vào nhau trong những khung giờ vàng, hững hờ nhìn vô định, nhấp một ngụm cafe, nghĩ chuyện đời.


Cafe Đinh ngày nay.


Một góc quán cafe "mới" ngày nay, theo xu hướng hoài cổ. 

Ngày nay cafe Hà thành nay đã khác, rất khác, các quán cafe mọc lên như nấm sau mưa, đủ kiểu, đủ phong cách, nào rang xay tại chỗ, nào latte, iceblended. Những phố dài với quán cafe ken đặc mà lúc đầu mới mở không ai nghĩ có thể "như thế" đã trở thành địa chỉ quen khi cần tụ tập. Những quán cũ nay cũng thay đổi, Lâm thành 2 nhánh. Giảng thành Giảng anh và Giảng em. Năng cũng thành Năng em và Năng anh. Hàng Hành không còn là độc bá một cõi Nhân nữa...

Những quán cà phê đi cùng năm tháng của Thủ đô 2
Cafe trứng của Giảng.


Sóng sánh cafe Nhĩ.

Giới trẻ khác xưa, khi cafe không đơn giản chỉ là những giọt đắng mà cafe giờ đã thành tên gọi chung của những ly sinh tố, cốc nước quà, cốc trà. Chỉ có những người ưa hoài niệm là nhớ cafe cũ. Dưới gốc cây bàng, dưới tán bằng lăng, cốc cafe qua ánh sáng bảng lảng nơi góc phố, là màu nhớ hổ phách, là vị khét đặc trưng không lẫn, là bàn gỗ chông chênh đặt cốc liên xô sóng sánh giọt đắng.

Chia sẻ