Ghét cay ghét đắng làm việc nhà, tôi không thể chịu nổi khi chồng cứ hành xử như thế
Không biết bao nhiêu lần tôi thẳng thừng hét vào mặt chồng: “Anh cưới em về làm vợ hay để làm ô-sin làm việc nhà không công cho nhà anh thế?” nhưng chồng tôi vẫn chứng nào tật đấy, bỏ ngoài tai những gì vợ ấm ức.
Tôi 25 tuổi. Tầm 2 năm trước, gia đình và đồng nghiệp ai cũng bảo: Tuổi 25 là cái mốc đẹp nhất của người con gái, rất phù hợp để xây dựng tổ ấm. Thân là đứa con gái cũng hơi truyền thống, nên tôi cũng ậm ừ thấy điều đó nhiều phần đúng. Thế là tôi kết hôn.
Ai cũng nghĩ lấy chồng vào thì sẽ hạnh phúc hơn, cuộc sống viên mãn đủ đầy hơn, có nhiều mối quan tâm hơn. Điều đó đúng. Nhưng chỉ là thời gian đầu. Lâu dần, tôi mới dần cảm nhận được áp lực đè nén, thậm chí còn hơn cả việc công sở.
Vấn đề lớn nhất mà tôi gặp phải đấy là việc nhà! Chỉ ngắn gọn vậy thôi nhưng chính tôi cũng không ngờ nó lại trở thành một cơn ác mộng to tới vậy. Ừ bảo tôi là loại đàn bà lười chảy thây cũng được.
(Minh hoạ: Đàm Thu Hà từ Tổng đài Dốc hết Trái tim)
Tôi chẳng quan tâm! Thử đi làm đầu bù tóc rối gần 12 tiếng đồng hồ rồi trở về nhà với một ông chồng chỉ biết ngồi một chỗ chơi game, quần áo xung quanh thì lộn xộn, bếp núc từ trưa không thấy rửa, cơm tối chưa được chuẩn bị và ban công thì đầy bụi cát, thử xem có còn đủ bình tĩnh để “chăm” được không?
Đâu cũng thế, ngày nào cũng như ngày nào, người phải mọi việc nhà luôn là tôi. Nấu ăn, rửa bát, lau nhà, quét nhà, giặt quần áo, gấp quần áo,... thậm chí sắp xếp lại nội thất cũng là một mình tôi. Lấy chồng rồi, mà đến cái mức phải thầm nghĩ trong bụng là đi làm ngồi máy tính còn sướng hơn về nhà, thì đúng là bi kịch. Người ta trầm uất về tiền nong cơm áo gạo tiền, về áp lực sau sinh, về chồng ngoại tình về gia đình chồng khắc nghiệt nghe còn có vẻ có lí, chứ dường như việc trầm uất vì việc nhà… chắc trên đời này có mình tôi.
Tôi đã thử thuê giúp việc, nhưng tất cả họ dường như chẳng ai vừa mắt cả. Rốt cuộc, tôi lại phải tự tay làm việc nhà do quá cầu toàn.
Dạo gần đây, chồng tôi còn đang gợi ý về việc có lẽ 2 đứa đã đến lúc nên có một đứa con… Nhưng tôi lại có ý định kết thúc cuộc hôn nhân này càng sớm càng tốt để rũ bỏ hàng tá gánh nặng trên người. Tôi hoàn toàn có thể sống một cuộc đời bay nhảy như trước đây cơ mà, tôi chán, tôi sợ, tôi thật sự căm ghét việc nhà.