Đồng nghiệp tôi coi sex là... “kỹ năng mềm” trong công việc
(aFamily)- Dẫu sao, các em cũng chẳng mất gì, chỉ là kinh doanh vốn tự có, cái thứ vốn trời cho không dễ có.
Không biết ở cơ quan, công ty mọi người thế nào, chứ công ty tôi, có một kỹ năng mềm mà xưa nay (đúng hơn là từ ngày tôi vào đó làm, 8 năm) mới chỉ thấy có 2 người dám áp dụng, nhưng đúng là lên như diều gặp gió. Và kỹ năng ấy thì cũng không phải rèn luyện mà có được, nó đòi hỏi rất nhiều, cả những thứ thuộc về cơ may (nhan sắc trời cho) và thuộc về tính cách (như sự trơ trẽn – không để ý đến mọi ánh nhìn của đồng nghiệp, bản lĩnh – không sợ vợ các sếp đánh ghen và dám đánh đổi).
Cũng nhờ quá xinh nên các em mới qua được vòng phỏng vấn tuyển dụng. Chứ không thì đời nào mới bon chen nổi vào công ty. Vào rồi, đi làm mà các em chỉ mải trình diễn mốt, hết váy hở vai nọ đến váy trần vai kia, hôm nào em mặc được cái có tay, có vai đàng hoàng thì cũng mỏng tang. Cánh con trai chỉ mải nhìn các em mà phân tâm hẳn. Các sếp thì càng thế, suốt ngày gọi các em qua phòng sai việc, toàn là lấy cho anh tách café, ngày uống 7 bận café. Sợ.
Dẫu sao, các em cũng chẳng mất gì, chỉ là kinh doanh vốn tự có, cái thứ vốn trời cho không dễ có. Các em còn nói với nhau: Chẳng qua là họ xấu thôi, chứ họ mà đẹp như mình thì họ cũng cò cưa sếp. Tiếc là xấu quá, sếp chẳng thèm. Cái kỹ năng ấy, nào phải ai muốn áp dụng để thăng tiến cũng được đâu…
Thôi, tôi suốt đời làm nhân viên, chứ cái kỹ năng ấy, dù có đi thẩm mĩ viện về để thay đổi cái trời cho kia, tôi cũng chẳng có được phần phẩm chất thuộc về tính cách mà tôi đã nói ở trên. Ăn cơm nước cáy mà ngáy o o thì còn hơn…