“Đinh ninh mắt con bình thường đến khi mang con đi kiểm tra, tôi không ngờ con đã bị...”

Newben,
Chia sẻ

"Tôi từng nghĩ trừ khi con bị lác mắt hay phàn nàn không thấy gì thì chẳng việc gì phải đưa con đến bệnh viện kiểm tra thị lực cả. Nhưng giờ thì tôi đã nhận ra việc đưa con đi kiểm tra thị lực cũng quan trọng chẳng kém việc kiểm tra sức khỏe".

Chị Whitney Barthel là mẹ của 4 cậu con trai đến từ Mỹ: Daniel, Frankie, George và Charles. Cũng như nhiều bậc phụ huynh khác, chị Whitney cũng không xem trọng việc đưa con đến kiểm tra thị lực của mắt. Nhưng đến một ngày nọ, khi con than thở không nhìn thấy gì, chị vội vàng mang con đi kiểm tra và khi biết kết quả, chị đã khá bất ngờ. Sau trường hợp của con, chị đã lên tiếng cảnh báo các bậc phụ huynh khác cũng nên lưu ý việc kiểm tra thị lực của con.

“Đinh ninh mắt con bình thường đến khi mang con đi kiểm tra, tôi không ngờ con đã bị...” - Ảnh 1.

4 cậu con trai của chị Whitney Barthel. (Ảnh: babycenter)

Frankie - con trai giữa của tôi - cuối cùng cũng đã đến tuổi học preschool. Hai vợ chồng tôi phát hiện ra Frankie là một trong những học sinh nhỏ tuổi nhất lớp và việc con không được nhận vào lớp cũng khiến tôi chẳng ngạc nhiên. Thế nên chúng tôi quyết định vẫn sẽ cho con tiếp tục học mẫu giáo, để đúng với lứa tuổi của con.

Frankie là một cậu bé khỏe mạnh, năng động, luôn tràn đầy năng lượng và đặc biệt, con chưa bao giờ phàn nàn về đôi mắt hay thị lực của mình. Thế nên bạn có thể tưởng tượng được sự ngạc nhiên của tôi khi con phàn nàn không thấy gì trong buổi kiểm tra thị lực tại trường. Lập tức, vợ chồng tôi phải đưa con đến bác sĩ để kiểm tra, chúng tôi nghĩ rằng con có thể bị cận, cần phải đeo mắt kính. Thế nhưng tôi hoàn toàn ngẩn người khi nghe bác sĩ kết luận.

Frankie có nhiều vấn đề về mắt, và con cần phải mang một cặp kính dày và phải đeo miếng che mắt. Thì ra, việc con không được nhận vào preschool cũng có lý do. Với tình trạng của Frankie, và việc con trai Daniel bị viễn thị, vợ chồng tôi quyết định sẽ mang con trai George đến kiểm tra thị lực. Rút kinh nghiệm từ tình trạng của Frankie, chúng tôi muốn kiểm tra xem con có vấn đề gì về thị lực hay không vì con cũng sẽ vào preschool vào mùa thu này.

“Đinh ninh mắt con bình thường đến khi mang con đi kiểm tra, tôi không ngờ con đã bị...” - Ảnh 2.

Frankie, George and Daniel. (Ảnh: babycenter)

Cuối cùng, thị lực của George còn tệ hơn cả Frankie và dĩ nhiên con cũng cần phải đeo miếng che mắt trong 6 tuần.

3 trong số 4 đứa trẻ của tôi phải đeo kính khi chỉ mới 3, 4 tuổi và tất cả mắt kính của các con đều nằm ở khoảng từ +4.00 đến +6.00. Làm sao chuyện này có thể xảy ra? Làm sao chúng tôi không hề hay biết?

Vợ chồng tôi chẳng ai có tật khúc xạ mắt cả. Những con số về độ cận, viễn của mắt chẳng có ý nghĩa gì với tôi. Tất cả những gì tôi biết là 0 là tốt, có bất kì con số nào lớn hơn 0 (cộng hay trừ trước đó) đều là không hay. Tôi muốn tìm hiểu xem đôi mắt của con khi không có mắt kính sẽ nhìn thấy và không nhìn thấy gì.

Nhờ Google, tôi đã hiểu phần nào thị lực của con. Khi gõ +6.00 và +5.25 lên Google, những kết quả tìm kiếm đã khiến tôi ngạc nhiên. Tôi không thể tượng tượng được vì sao với kết quả như thế mà con vẫn có thể tham gia các hoạt động ở trường được.

“Đinh ninh mắt con bình thường đến khi mang con đi kiểm tra, tôi không ngờ con đã bị...” - Ảnh 3.

Những gì người có tật khúc xạ mắt sẽ thấy (trái) và người không có bệnh sẽ thấy (phải). (Ảnh: babycenter)

Tôi từng nghĩ việc kiểm tra thị lực của trẻ là điều không cần thiết. Tôi từng nghĩ trừ khi con bị lác mắt hay phàn nàn không thấy gì thì chẳng việc gì phải đưa con đến bệnh viện kiểm tra thị lực cả. Nhưng giờ thì tôi đã nhận ra việc đưa con đi kiểm tra thị lực cũng quan trọng chẳng kém việc kiểm tra sức khỏe.

Hãy đưa con đến kiểm tra thị lực trước khi quá muộn bố mẹ nhé.

(Nguồn: babycenter)

Chia sẻ