BÀI GỐC Tôi không ngờ trước khi tôi ra đời, bố tôi lại trải qua những ngày tháng đau khổ đến thế!

Tôi không ngờ trước khi tôi ra đời, bố tôi lại trải qua những ngày tháng đau khổ đến thế!

Khi tôi tìm đến, bố tôi và người phụ nữ kia đang ngồi đối diện nhau trên bàn, hai người đều khóc. Trên bàn là mấy tấm ảnh.

2 Chia sẻ

Bố tôi đã từng lạnh lùng đi lướt qua bố mẹ bạn trai tôi để rồi ân hận mãi về sau

T.G,
Chia sẻ

Tuy bố cố giữ vẻ trầm tư nhưng mắt bố đã nhòe ướt. Tôi biết bố là người sống tình cảm, nhưng hiếm khi bố xúc động đến vậy. Cho tới khi đọc được cuốn sổ kỷ niệm của bố, tôi mới biết sự thật bên trong.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo. Bố làm kinh doanh, mẹ là giảng viên âm nhạc. Vì ảnh hưởng của gia đình nên tính cách tôi nhu mì, luôn ngoan ngoãn nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ.

Tôi làm việc ở một ngân hàng lớn. Anh là sếp của tôi, là mẫu hình lí tưởng của “con nhà người ta”. Quê anh ở tỉnh lẻ, bố mẹ mất sớm nên anh ở với bà ngoại. Nhờ sự cố gắng của anh nên cuộc sống của hai bà cháu mới được đổi khác.

Anh sống thiếu tình thân từ bé nên luôn coi trọng tình cảm của tôi. Từng cử chỉ quan tâm nhỏ nhất của anh khiến tôi cảm thấy ấm áp. Tất cả điều đó đã khiến tôi gạt bỏ suy nghĩ sợ khó sợ khổ để muốn làm bạn đời của anh.

Thường ngày, bố tôi là một người khắt khe, tuy nhiên, khi nghe tôi kể về bạn trai thì bố đã tỏ ra thích thú. Ngày tôi dẫn anh về ra mắt, cả gia đình nhộn nhịp chuẩn bị cỗ bàn, trang trí lại nhà cửa.

Bố tôi đã từng lạnh lùng đi lướt qua bố mẹ bạn trai tôi để rồi ân hận mãi về sau - Ảnh 1.

Từng cử chỉ quan tâm nhỏ nhất của anh khiến tôi cảm thấy ấm áp. (Ảnh minh họa)

Bữa tối hôm đó, tôi mới được nghe những điều bí mật của bạn trai. Anh kể khi anh còn nhỏ, bố mẹ anh qua đời trong một tai nạn giao thông trên con đường có khúc cua hiểm trở. Địa điểm đó từng xảy ra không ít thương vong. Người đi đường không giúp kịp nên khi bố mẹ anh được đưa đến bệnh viện thì đã quá muộn. Trùng hợp hơn, biển số xe của bố mẹ anh trùng với ngày xảy ra tai nạn.

Mẹ và tôi tỏ ra buồn rầu, lặng thinh sau những lời gan ruột của anh. Tuy bố cố giữ vẻ trầm tư nhưng mắt bố đã nhòe ướt. Tôi biết bố là người sống tình cảm, nhưng hiếm khi bố xúc động đến vậy.

Hôm sau là chủ nhật nhưng bố tôi vẫn phải đến cơ quan có việc gấp. Tôi dọn dẹp phòng bố, tình cờ thấy một quyển sổ cũ bố để dưới gối đầu giường. Nhìn ngoài, nó giống như một cuốn sổ kỷ niệm. Tôi tò mò giở ra đọc. Những trang đầu được viết cách đây nhiều năm nên chữ cũng không còn rõ nữa. Tôi lật nhanh hơn thì thấy gần cuối sổ là một dòng chữ mới. Tôi vừa đọc vừa run lên: “Thật không ngờ trái đất tròn đến vậy. Con trai của hai người họ lại trở thành con rể mình. Nếu ngày đó, mình dừng chân lại giúp vụ tai nạn ấy, có lẽ họ đã không ra đi”.

Bố tôi đã từng lạnh lùng đi lướt qua bố mẹ bạn trai tôi để rồi ân hận mãi về sau - Ảnh 2.

Sẽ ra sao nếu có một ngày anh biết sự thật này đây? (Ảnh minh họa)

Đến đây, tôi mới hiểu, bố tôi đã từng đi qua đoạn đường đó và trông thấy vụ tai nạn của bố mẹ anh khi xưa. Nên khi anh nói biển số xe trùng với ngày xảy ra vụ tai nạn, bố không khỏi xúc động và nhớ lại lỗi của mình.

Nếu bố chịu dừng xe để giúp họ, biết đâu họ đã có cơ hội sống sót. Nhưng bố tôi đã lạnh lùng đi lướt qua để rồi ân hận mãi về sau.

Tình yêu của tôi dành cho anh là rất lớn. Nhưng sự thật kia đã trở thành bức tường vô hình ngăn cách tình cảm của tôi. Sẽ ra sao nếu có một ngày anh biết sự thật này đây? Tôi muốn nói ra cho anh hiểu sự ân hận của bố tôi, để bố tôi có thể cởi bỏ vướng mắc trong lòng. Nhưng lại sợ anh không hiểu, sẽ oán trách bố tôi. Giờ tôi nên làm thế nào đây? Im lặng hay nói ra hả mọi người?

Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: tamsu@afamily.vn. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.

Chia sẻ