BÀI GỐC Chiếc que thử thai hai vạch và bí mật để đời của chồng tôi

Chiếc que thử thai hai vạch và bí mật để đời của chồng tôi

Khi chồng về đến nhà, tôi hớn hở cầm chiếc que thử thai ra khoe. Anh còn đang ngơ ngác thì tôi bảo: “Bọn mình sắp có con anh ạ”. Thế nhưng trái với những gì tôi nghĩ, anh tát tôi một cái rất mạnh...

8 Chia sẻ

Bất ngờ với câu thỏ thẻ lúc nửa đêm của ông chồng chỉ biết hỏi: “Em ơi, hôm nay ăn gì?”

Dương Hành,
Chia sẻ

Cái lão chồng vô tâm vô tính nhà tôi đến mức tôi nhiều lần nghĩ rằng chắc lão cưới tôi cũng chỉ vì muốn có đứa con nối dõi mà thôi.

Tôi tay xách nách mang một giỏ thức ăn từ cổng vào, chồng tôi đang ngồi xem ti vi ở phòng khách thấy thế chạy ra đỡ. Tôi hài lòng nghĩ bụng: "Bõ công định đãi món ngon".

Lão lăng xăng hỏi han: "Tí ăn gì thế em?"

Tôi cười nhẹ, lấy giọng thỏ thẻ như hồi còn yêu nhau bảo: "Em làm nem cuốn Sài Gòn, ăn cho mát".

Cứ tưởng lão phải cảm động lắm, ai ngờ lão đi đến, lật lật xem mấy thứ nguyên liệu tôi mua, cầm miếng thịt ba chỉ rồi bảo: "Thôi, ấy cứ luộc đại thịt lên cho tớ ăn cho nhanh, nem với chả làm gì cho mất công, làm mệt lại cáu chồng". Nói xong lão ngoảnh mông đi lên nhà.

Tôi tức khí, thế là dẹp hết. Tôi luộc thịt theo đúng yêu cầu của lão, bưng mâm lên đặt xuống bàn. Lão vui vẻ ngồi ăn, chẳng buồn ngó sắc mặt vợ, ăn gần hết bữa cơm, mới ngước lên bảo: "Ngon thế này mà có đĩa dưa chua nữa thì chuẩn vợ nhỉ".

Bất ngờ với câu thỏ thẻ lúc nửa đêm của ông chồng chỉ biết hỏi: “Em ơi, hôm nay ăn gì?” - Ảnh 1.

Ngoài lành như cục đất ra, lão chả được cái điểm gì, không biết lãng mạn, không biết ghen cũng chả biết nịnh vợ. (Ảnh minh họa)

Đây chỉ là một trong số hàng tỉ câu chuyện của vợ chồng tôi. Ai bảo tôi sướng vì tôi lấy được chồng hiền lành tôi cũng chỉ biết cười. Có ở cùng mới biết, ngoài lành như cục đất ra, lão chả được cái điểm gì, không biết lãng mạn, không biết ghen cũng chả biết nịnh vợ, vô tâm vô tính. Nhiều khi nhìn lão nhởn nhơ mà tôi bực.

Có lần tôi bảo chồng: "Em phải làm đẹp không anh chán em, anh lại đi cặp bồ thì chết". Chồng tôi cười hề hề, đi làm lương bao nhiêu lão đưa hết, bảo: "Đấy, em cầm mà đi làm đẹp, nhớ cho anh ăn ngon là được".

Tôi chịu khó tút tát nhan sắc, dưỡng da, đi spa, tập gym nên dù đã sinh con nhưng trông tôi vẫn thon gọn và trẻ hơn tuổi. Nếu ăn diện chút vào thì đi đường ai cũng phải nhìn. Ấy thế mà cái lão chồng cục bột của tôi thì lại không thèm nhìn.

Có lần tôi mua một cái váy bó, cổ xẻ hơi sâu một tí. Thực ra ban đầu tôi định bụng không mua vì cũng không quen mặc hở, tuy nhiên chị đồng nghiệp cứ xui: "Mua đi, mua mai mặc đi làm xem chồng có ghen không mà bảo là không biết ghen". Thế là tôi mua.

Hôm sau, tôi dậy sớm, trang điểm kĩ càng, mặc bộ váy mới, xịt nước hoa rồi cứ quanh quẩn bên chồng chưa đi làm. Một lúc thì lão cũng cắn câu, lão hỏi: "Em hôm nay đi ăn cưới đấy à?"

- "Không, em đi làm bình thường thôi", tôi giả vờ đáp bằng giọng ấp úng che giấu. Nói xong tôi liếc lão xem có phản ứng gì không.

Thấy lão nhìn tôi chăm chú, tôi nghĩ bụng "phen này phải ghen chắc". Ấy thế mà lão lại bảo một câu chẳng liên quan: "Thế có nấu ăn sáng không hay ra ngoài ăn để anh còn biết".

Ơ, ăn ăn cái gì, suốt ngày chỉ biết ăn thôi. Tôi gắt lên: "Anh không thấy em có váy mới à?"

Lão lại cười hề hề: "Có, thế tớ tưởng ấy đi ăn cưới, chứ tự dưng mặc thế đi làm không sợ đồng nghiệp cười cho à". Tôi chán.

Rồi có lần, tôi giả vờ kể về anh Đại ở cơ quan (bịa ra thôi), vu vơ rằng anh khen chồng tôi có phúc lấy được vợ vừa xinh vừa khéo như tôi. Tôi kể lể mãi, lão chả nói gì. Đoán chừng không ăn thua, tôi liền bế cu con trai nựng nó, không may gạt tay làm đổ bình sữa. Lúc đấy lão chồng đang xem điện thoại mới chõ vào: "Đấy, thế mà anh Đại nào cứ khen là khéo, đúng là giả dối, làm màu mà".

Không chịu thua, một hôm tôi giả vờ hẹn chồng đi ăn trưa, đến gần phút cuối, tôi nhắn tin hủy bảo em phải đi ăn với đồng nghiệp. Quả là lúc về chồng tôi có hỏi tôi đi ăn với ai, tôi đáp gọn lọn: "Em đi với anh Đại".

Bất ngờ với câu thỏ thẻ lúc nửa đêm của ông chồng chỉ biết hỏi: “Em ơi, hôm nay ăn gì?” - Ảnh 2.

Hóa ra ông chồng cục bột của tôi cuối cùng cũng biết ghen cơ đấy! (Ảnh minh họa)

Thấy chồng định nói gì rồi thôi, tôi nghĩ phen này chắc lão tức lắm, bèn thao thao bất tuyệt chúng tôi đi ăn ngon ra sao, cà phê vui thế nào. Chồng tôi chợt ngắt lời, giọng nghiêm trọng: "Em bảo em với anh Đại ăn cái gì?".

Tôi hí hửng đáp: "Cơm với cá kho tộ, uống nước dứa ép".

Nghe xong, chồng tôi bỗng hồ hởi hẳn: "Ờ, ờ, anh cứ bảo dặn em kho cá mà mấy lần quên mất, mai kho một nồi ăn nhé, thèm cả tuần nay rồi". Tôi tức xịt khói.

Hôm đó tôi giận dỗi đi nằm sớm, nghĩ bụng, khéo chồng tôi chẳng yêu thương gì tôi, chứ làm gì có cái ông chồng nào mà lại có thể vô tâm vô tính thế. Ngày nào về cũng chỉ biết hỏi vợ độc một câu: "Em ơi hôm nay ăn gì?"

Đang nằm nghĩ vẩn vơ thì tôi chợt thấy có bàn tay đặt ngang qua eo mình. Rồi lão chồng tôi đến nằm cạnh, tự nhiên lão lại ôm tôi xong thỏ thẻ: "Này, anh chẳng thích em cứ đi với anh Đại nào đấy đâu. Với cả cái váy em mua hôm trước, cổ rộng thế, đi đường lỡ gặp phải đứa dê xồm bệnh hoạn lại rách việc, khi nào đi chơi với anh thì mặc thôi nhé. Thằng nào xớ rớ vợ anh, anh giải quyết hết".

Khỏi phải nói tôi hạnh phúc thế nào khi nghe những lời ấy. Hóa ra ông chồng cục bột của tôi cuối cùng cũng biết ghen cơ đấy! Hôm nào tôi phải làm anh ghen đến bốc hỏa một trận nữa. Có ai hóng thì chờ lần tới nhé!

Chia sẻ