Lấy chồng Tây

1.600 lời cầu hôn và chuyện “nhà là nơi có anh ấy” của cô gái Việt và chàng rể Anh

Thu Hương,
Chia sẻ

Cuộc sống hôn nhân của Thu Ngân bên người chồng mang quốc tịch Anh Simon có thể sẽ khiến nhiều cô gái phải mơ ước bởi trong hơn 1.600 ngày bên nhau, Simon chưa một lần quên nhắc lại lời cầu hôn đầy yêu thương với vợ.

Tốt nghiệp bằng giỏi Đại học Cambridge, cô gái 28 tuổi Thu Ngân hiện đang có một cuộc sống yên bình bên chồng con tại Thủ đô London (Anh). Gần 5 năm trải nghiệm cuộc sống ở thành phố này, cũng là ngần ấy thời gian Ngân gắn bó bên anh Simon - người chồng mang quốc tịch Anh hơn cô 5 tuổi vừa hiền lành lại dễ mến.

Hơn 4 năm trước, khi Ngân vừa tốt nghiệp Đại học và chuyển lên London làm việc, mọi thứ tại nơi ở mới vẫn còn rất mới mẻ và lạ lẫm, Ngân tình cờ gặp Simon trong một buổi họp nhóm tại nhà thờ. Ngân vẫn nhớ rất rõ ấn tượng đầu tiên của mình về anh chàng lạ mặt là vẻ hiền hiền, nói chuyện lại rất hợp rơ, hay hỏi chuyện Ngân và đặc biệt hơn cả là mặc dù có đôi lúc cô nói tiếng Anh chưa chuẩn nhưng anh vẫn hiểu hết.

lấy chồng tây
Ngân và Simon trong chuyến về thăm Việt Nam.

Tình yêu của Ngân và Simon diễn ra một cách êm đềm, không hề có những tình tiết ly kỳ giống tưởng tượng của nhiều người về một mối tình xuyên biên giới. Nhưng từ cách gắn bó bên nhau và cuộc sống chung giữa hai người sau này đều thể hiện một sự hạnh phúc viên mãn và đồng thuận cả trong tâm hồn. 

“Chỉ qua tiếp xúc nói chuyện, mình thấy ở anh ấy có một sự đồng điệu về tâm hồn, một sự thấu hiểu sâu sắc mà mình chưa bao giờ có với bất kỳ một người nào khác. Càng biết anh ấy nhiều hơn, mình càng yêu anh ấy nhiều hơn. Mỗi bước đi cùng anh ấy, mình càng cảm thấy trân trọng anh ấy và càng cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu của anh ấy dành cho mình”, Ngân bộc bạch.

Thấm thoát đã hơn 4 năm kể từ ngày Ngân nhận lời cầu hôn của Simon và chính thức cùng anh xây dựng tổ ấm. Với Ngân, cuộc sống mới tại London từ lâu đã không còn là vấn đề lớn bởi dù đứng trước bất kỳ khó khăn nào, khác biệt nào, phải làm quen với những gì, cũng đều có chồng sát cánh bên cạnh giúp cô vượt qua tất cả. Trong mắt Ngân, ông xã không chỉ là một người chồng, người cha của con mình, mà còn là người bạn, người yêu và người thầy mẫu mực. Gắn bó với Simon, Ngân đã có thêm một định nghĩa mới về nơi gọi là “nhà”.

“Mình không hề có lo lắng e ngại nào cả vì anh ấy đã cho mình một gia đình, một chỗ dựa vững chắc. Giờ với mình ở đâu cũng không quan trọng, vì ở đâu có anh ấy thì nơi đấy là nhà. Anh ấy luôn động viên và giúp đỡ mình, trong việc học tiếng, trong việc học bằng cấp chuyên ngành, trong công việc, và trong việc định cư. Lần nào cũng là anh ấy chuẩn bị tài liệu, hướng dẫn mình và cùng mình ôn tập. Ví dụ khi mình học thi bằng cấp chuyên ngành theo đòi hỏi của công việc, anh ấy không chỉ đảm đương hết việc nhà mà tối nào anh cũng ôn thi cùng mình, giúp mình nhớ các công thức. Rồi khi mình chịu trách nhiệm chủ trì cuộc họp trong công ty, cũng là anh ấy góp ý cho mình về tác phong, về ngữ điệu và chịu khó ngồi nghe mình tập”.

lấy chồng tây
Tổ ấm nhỏ của Ngân.

Đặc biệt hơn một chút so với nhiều cô gái khác, Ngân có hẳn một trang facebook riêng để đăng tải những bài viết nho nhỏ - những câu chuyện muôn màu muôn vẻ xung quanh cuộc sống của cô và tổ ấm nhỏ tại London. Đó là rất nhiều những mảnh ghép về tình yêu, về sự chia sẻ giữa hai vợ chồng, kỷ niệm vui giữa bố mẹ và con gái được cô ghi lại dưới lăng kính của một người vợ, người mẹ hạnh phúc với hiện tại. 

Có thể là cuộc trao đổi vu vơ vào cuối ngày của Ngân và ông xã khi anh bất chợt hỏi cô rằng: “Nếu có thể đổi cơ thể với một người nào đó trong một ngày, em sẽ chọn ai?. Trái ngược với câu trả lời đầy băn khoăn của Ngân, Simon khiến vợ phải sửng sốt vì câu bày tỏ rằng người anh muốn được hoán đổi thân thể chính là cô, bởi lý do rất giản dị: anh muốn biết một ngày của em diễn ra như thế nào vì anh muốn hiểu em hơn nữa. Hay niềm hạnh phúc vô bờ của một người vợ khi nhận ra rằng mình luôn xinh đẹp nhất trong mắt chồng trong mẩu chuyện nhỏ “trang điểm”, Simon đã xóa tan mọi sự tự ti của Ngân bằng cách quả quyết rằng cô không cần phải học cách tô son điểm phấn vì đó chỉ là cách khiến cô bớt xinh đi mà thôi…

Có lẽ sẽ nhiều cô gái sẽ phải ghen tị trước chi tiết khá thú vị rằng trong suốt hơn 4 năm kết hôn, Ngân luôn nhận được lời cầu hôn của chồng đều đặn mỗi ngày, trong mọi nơi, mọi lúc. Dù trong hoàn cảnh nào, lời cầu hôn từ Simon vẫn ẩn chứa một sự thu hút riêng khiến Ngân chưa một lần nào không cảm thấy xúc động. Cô gái 28 tuổi chia sẻ, vốn dĩ, việc cầu hôn này cũng chỉ là một trong những cách thông thường để thể hiện tình cảm vợ chồng: “Nó cũng giống như là việc trao cho nhau nụ hôn chào buổi sáng, hay là nụ hôn chúc ngủ ngon, hay là nói những lời yêu thương ngọt ngào. Tuy không còn cái sự ngạc nhiên hồi hộp của lần cầu hôn chính thức đầu tiên, nhưng mình vẫn luôn cảm thấy rất xúc động khi được nhận lời làm vợ anh ấy hàng ngày”.

lấy chồng tây

lấy chồng tây
Những khoảnh khắc hạnh phúc của tổ ấm nhỏ.

Một trong những câu chuyện thú vị về cuộc sống của Kim Ngân:

9 giờ sáng, ánh nắng hè rực rỡ xuyên qua lớp màn gió dày làm rực sáng căn phòng. Tôi cựa mình tỉnh giấc. Con gái vẫn nằm ngủ bên cạnh, gương mặt trắng hồng, hơi thở nhịp nhàng. Cánh cửa phòng từ từ hé mở tạo ra tiếng kẹt kẹt nho nhỏ làm xáo động sự tĩnh lặng của căn phòng. Anh bước vào, nhẹ nhàng bước tới bên cạnh hôn lên trán tôi: 'Chúc mừng kỷ niệm ngày cưới! Anh yêu em.'

Tôi bừng tỉnh, sực nhớ ra hôm nay chính là kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi. Vì tặng quà cho nhau sớm, tôi cũng quên béng đi mất. Tôi nhoẻn miệng cười đưa tay vuốt mái tóc vàng nâu của anh và trao cho anh một nụ hôn: “Chúc mừng kỷ niệm ngày cưới! Em yêu anh”.

Anh nắm lấy bàn tay tôi: “Will you marry me?” (Em sẽ lấy anh chứ?)

Tôi yên lặng vài giây để sự ngọt ngào của câu hỏi quen thuộc này ngấm vào lòng mình, rồi nhìn vào mắt anh: “Vâng, em đồng ý”. Không còn cái sự ngạc nhiên và sực xúc động dạt dào của lần đầu tiên, nhưng lần nào anh hỏi tôi câu hỏi này, tôi vẫn cảm thấy có một sự ấm áp ngọt ngào lan tỏa trong tim.

Vâng, rất quen thuộc vì đây là lần thứ hơn 1600 anh hỏi tôi câu hỏi này. Lần đầu tiên anh cầu hôn tôi là hơn 4 năm 5 tháng về trước. Tôi đã đồng ý trong sự vui sướng tột độ. Từ ngày anh trao cho tôi chiếc nhẫn đính hôn, trong suốt hơn 4 năm, kể cả khi đã nên vợ nên chồng, không một ngày nào anh không cầu hôn lại và hỏi cưới tôi làm vợ.

Nó bắt nguồn rất đơn giản, từ cái thói không thích đeo nhẫn của tôi. Tôi chỉ thích đeo ban ngày khi ra ngoài, tối về tôi lại cởi ra để tiện làm việc nhà và tắm rửa. Buổi sáng thức dậy, thấy nhẫn nằm lăn lóc trên tủ, anh lại lấy đeo vào tay cho tôi và tất nhiên không quên hỏi câu hỏi đi kèm với nhẫn: “Will you marry me?” (Em sẽ lấy anh chứ?). Dần dần về sau tôi bắt đầu quen nhẫn hơn, không tháo ra mỗi tối. Anh không cần phải 'giúp' tôi đeo nhẫn lại nữa, nhưng mỗi ngày anh vẫn tiếp tục hỏi tôi câu hỏi ấy.

Thời gian địa điểm hàng ngày cho câu hỏi này không hề cố định. Các ngày trong tuần, anh phải dậy sớm đi làm. Khi tôi còn lơ mơ ngủ, anh thường vào hôn chào tạm biệt và không quên hỏi tôi: “Will you marry me?” (Em sẽ lấy anh chứ?). Tôi vẫn nửa thức nửa tỉnh ú ớ gật gật, tay quờ quạng ôm anh.

Tôi nhớ lần khác cả nhà cùng nhau đi chơi thứ bảy. Sửa soạn xong, đóng cửa ra khỏi nhà, tay nắm tay tung tăng trên đường. Bỗng dưng anh hôn lên tay tôi hỏi: “Will you marry me?” (Em sẽ lấy anh chứ?).

Tôi lườm nguýt anh: “Lúc ở nhà anh quên, nên giờ mới hỏi chứ gì?”.

“Đâu có. Đấy là anh lựa chọn thời điểm thích hợp. Giờ có cảnh đẹp hỏi mới đúng lúc”.

Tôi đẩy tay anh ra, làm khó trêu anh: “Không, em thấy là anh quên, em không lấy anh. Hôm nay em làm cô gái độc thân tự do tự tại”.

Anh kéo tôi lại gần anh, hôn lên má tôi: “Lấy anh đi”.

“Không!” - Tôi vẫn cương quyết không đồng ý.

Và thế là anh kiên trì hỏi suốt cả dọc đường đi bộ tới trạm tàu tới khi tôi đồng ý thì thôi.

Tất nhiên cũng có lần anh hỏi mà tôi nói “Không”, không chỉ là để trêu mà vì giận dỗi. Khi đang giận dỗi, thực sự không dễ dàng để nói câu “Đồng ý”. 
Tuy nhiên chúng tôi luôn giàn hoà ngay trong ngày, nên chưa có một ngày nào trôi qua mà tôi không nói lời đồng ý với anh.

Những ngày cuối tuần thường rất đa dạng hoá. Có lần là khi cả hai đánh răng cùng nhau buổi sáng. Lần khác thì anh quỳ gối như trong phim. Lần khác anh nhẹ nhàng ôm tôi và thì thầm vào tai. Lần khác lại bắt đầu bằng nụ hôn mãnh liệt cháy bỏng. Mặc dù không nhiều, nhưng cũng có lúc là tôi hỏi cưới anh. Tôi cũng rất thích thú trong vai trò hỏi cưới này, có cơ hội để cảm nhận sự chủ động.

Mặc dù đây chỉ là một trong những thứ lãng mạn nhỏ trong cuộc sống của chúng tôi, nó khiến chúng tôi nhận thức được rằng chúng tôi chọn nhau để làm vợ làm chồng.

Anh là người tôi yêu, người tôi chọn làm chồng tôi để chia sẻ cuộc sống này, 'dù sung sướng, hay hoạn nạn, dù giàu sang hay nghèo khó, dù ốm đau hay khỏe mạnh'. Không chỉ ngày này 4 năm về trước, mà hàng ngày hàng giờ ở bên nhau.


Chia sẻ